Bộ phim “84m2” (tựa tiếng Anh: Wall to Wall) của đạo diễn Kim Tae Joon khai thác chủ đề “giấc mơ an cư” của nhiều dân văn phòng Hàn Quốc. Tựa phim cũng chính là diện tích một căn hộ chung cư tiêu chuẩn mà nhiều người coi là thước đo thành công. Tuy nhiên, tác phẩm này đã đặt ra câu hỏi liệu việc làm lụng cật lực để sở hữu một căn hộ có thực sự mang lại hạnh phúc, hay chỉ là khởi đầu của một cơn ác mộng đô thị.
“Giấc mơ an cư” và cơn ác mộng mang tên “tiếng ồn”
Câu chuyện bắt đầu với Noh Woo Sung (Kang Ha Neul), một nhân viên văn phòng ngoài tuổi 30, dốc toàn bộ vốn liếng và vay nợ để mua một căn hộ 84m2 ở Seoul. Anh tin rằng đây là cột mốc khẳng định vị thế trong xã hội.
Thế nhưng, chỉ 3 năm sau, cuộc sống của Woo Sung trở thành bi kịch. Anh kiệt sức vì khoản tiền lãi vay, phải làm thêm nghề giao hàng. Cuộc sống túng quẫn đến mức không dám dùng điện nước thoải mái. Đỉnh điểm là anh bị “tra tấn” bởi những tiếng ồn khó chịu không rõ nguồn gốc.
Woo Sung tìm hiểu và phát hiện nhiều hộ dân cũng chịu cảnh tương tự, dẫn đến nghi ngờ về tầng trên. Căng thẳng leo thang khi hàng xóm đồng loạt nghi ngờ anh là kẻ gây ồn. Bị cô lập, Woo Sung bắt đầu hành trình tìm kiếm “thủ phạm thật” để minh oan, từ đó “84m2” chuyển hướng sang thể loại giật gân, hé lộ chuỗi bí ẩn bị che giấu dưới vẻ ngoài hào nhoáng của cuộc sống đô thị.
Nhân vật phản diện thực sự là Yeong Jin Ho (Seo Hyeon Woo), một phóng viên tìm cách trả thù vì bị chính chủ tịch hội cư dân (Yeom Hye Ran) dập tắt phóng sự điều tra về chất lượng chung cư kém. Jin Ho biến khu chung cư thành sân khấu cho kế hoạch báo thù của mình. Woo Sung trở thành “con cờ” trong trò chơi này, tượng trưng cho “sự đau khổ của thanh niên thời đại mới” – những người theo đuổi giấc mơ đến kiệt sức rồi vỡ mộng.
Cái kết mở gây tranh cãi: Tiếng ồn vẫn còn đó
Trong hồi kết tại căn penthouse, mọi giả dối và tội ác bùng nổ. Phim không dừng lại ở một vụ trả thù cá nhân mà đào sâu vào tâm lý tập thể, nơi con người sống chen chúc, mất ranh giới riêng tư, bị bóp nghẹt trong chính chốn được gọi là “thiên đường”.
Dù sở hữu dàn diễn viên thực lực (Kang Ha Neul, Yeom Hye Ran, Seo Hyeon Woo) với diễn xuất ấn tượng, đặc biệt là Kang Ha Neul trong vai Woo Sung, “84m2” vẫn bị đánh giá kịch bản lỏng tay ở hồi cuối. Phim loay hoay trong cách gỡ rối, các tình tiết bị cường điệu, trở nên phi lý và thiếu logic, khiến những cú twist trở nên gượng ép.
Woo Sung, sau chuỗi bi kịch, tỉnh lại trong bệnh viện và được mẹ đón về quê bình yên. Nhưng anh lại chọn quay lại Seoul. Cảnh kết phim đầy tính ẩn dụ khi anh đứng trong căn hộ trống rỗng, lại nghe thấy tiếng ồn rồi bất chợt cười lớn. Jin Ho và Eun Hwa đã chết, nhưng tiếng ồn vẫn còn. Đó là tiếng ồn của những người dân bị ép sống chung trong không gian chật chội. Đạo diễn Kim Tae Joon để lại một cái kết mở, khó đồng cảm, nhưng phản ánh lựa chọn của con người trước cuộc sống đô thị hiện đại đầy áp lực.