Bộ phim kinh dị “Khế ước bán dâu” vừa ra rạp đã tạo ra nhiều luồng ý kiến trái chiều. Mặc dù ghi điểm ở phần nhìn với thiết kế mỹ thuật ấn tượng, tác phẩm lại gây thất vọng với kịch bản rời rạc, nhân vật thiếu chiều sâu và hai cảnh 18+ không cần thiết.
Chất lượng mỹ thuật: Điểm sáng duy nhất của phim
Khế ước bán dâu là một dự án điện ảnh hợp tác giữa Việt Nam và Thái Lan, lấy cảm hứng từ tiểu thuyết cùng tên. Phim lấy bối cảnh một biệt phủ cổ kính ở Kinh Bắc, nơi gia tộc họ Vũ thờ cúng Mộc thần.
Ấn tượng đầu tiên về phim là một tác phẩm chỉn chu về phần nhìn. Bối cảnh biệt phủ được khai thác tốt, hiện lên u ám và bí ẩn khi nằm tựa lưng vào khu rừng hoang vu. Thiết kế phục trang và hóa trang cũng để lại ấn tượng với sự đầu tư công phu, thể hiện tính thẩm mỹ cao. Màu phim ám xám đầy dụng ý, mang lại bầu không khí rùng rợn cho tác phẩm.
Dù có chất liệu tốt để phát triển, đạo diễn Lê Văn Kiệt lại hơi tham khi lựa chọn ôm đồm quá nhiều thông điệp, từ những vấn đề xã hội như trọng nam khinh nữ, thân phận phụ nữ trong xã hội phong kiến cho đến vòng xoáy nhân quả. Điều này khiến câu chuyện trở nên lê thê với nhiều tình tiết dư thừa, trong khi các nhân vật lại thiếu chiều sâu tâm lý và sự gắn kết.
Nhân vật nữ chính Nhài (do Rima Thanh Vy thủ vai) hiện lên một màu, ngây thơ đến đáng thương, dù bản thân nhận thức rõ xung quanh toàn hiểm họa. Trong khi đó, nhân vật người chồng Thế Định (do Hữu Vi đóng) có sự thay đổi tâm lý rất vội vã, thiếu những điểm chuyển mượt mà và logic, gần như biến mất suốt nửa đầu câu chuyện. Thậm chí, hai cảnh 18+ trong phim cũng bị đánh giá là “câu view” một cách lộ liễu, không đóng góp nhiều cho cốt truyện.
Diễn xuất: Có ấn tượng nhưng còn nhiều hạn chế
Trong dàn diễn viên, NSND Trung Anh dù xuất hiện ngắn nhưng vẫn để lại ấn tượng khi lột tả được một người cha mù quáng vì tiền bạc, sẵn sàng đánh đổi tất cả. Tuy nhiên, diễn xuất của Lâm Thanh Mỹ trong lần trở lại này lại bị xem là một bước lùi, với những biểu cảm sợ hãi hay kinh hoàng tỏ ra kém tự nhiên.
Sự xuất hiện theo kiểu “trên trời rơi xuống” của nhân vật trừ tà do Lãnh Thanh thủ vai đã vô tình chiếm spotlight, khiến hành trình của Nhài khép lại dang dở. Cô không phải người chủ động giải thoát bản thân khỏi xiềng xích của những định kiến hạ thấp phụ nữ, của thứ tà thuật hãm hại mình và biết bao sinh linh vô tội.
“Khế ước bán dâu” là một tác phẩm có rất nhiều tiềm năng để trở thành một bộ phim kinh dị Việt Nam đột phá. Tuy nhiên, việc kịch bản thiếu chắc tay, các nhân vật không được xây dựng có chiều sâu đã khiến phim không thể đi xa hơn. Đây là một lời nhắc nhở rằng trong điện ảnh, một câu chuyện hay và một hệ thống nhân vật được phát triển tốt vẫn là yếu tố quan trọng hơn cả sự dàn dựng hay các hiệu ứng hình ảnh.