Khởi đầu hấp dẫn, được kỳ vọng là bản Việt hóa thành công từ nguyên tác Trung Quốc nổi tiếng Lấy danh nghĩa người nhà, bộ phim Cha tôi người ở lại dần mất điểm trong mắt khán giả vì kịch bản lê thê, tình tiết bi kịch hóa quá mức và cách xây dựng nhân vật thiếu thuyết phục, đặc biệt là nữ chính An.
Từ vai nữ chính được yêu thích đến nhân vật bị chê thù dai, ích kỷ
Ban đầu, vai An do Ngọc Huyền thủ vai nhận được nhiều lời khen cả về ngoại hình lẫn diễn xuất. Cô được so sánh là không hề thua kém Đàm Tùng Vận – mỹ nhân nổi bật trong phiên bản gốc của Trung Quốc. Những tập đầu phim cũng được nhận xét là dung dị, gần gũi và mang nhiều cảm xúc gia đình.
Tuy nhiên, đến khoảng tập 20, cục diện xoay chiều khi phim bắt đầu bước vào giai đoạn chuyển biến tâm lý. Cả hai người anh của An – Nguyên (Trần Nghĩa) và Việt (Thái Vũ) – lần lượt rời xa gia đình vì lý do cá nhân. Phản ứng của An trước sự việc này khiến khán giả thất vọng: cô thẳng thừng cắt đứt quan hệ, tuyên bố cả ba không còn là gia đình. Sáu năm sau, khi hai anh trở về, An vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, thờ ơ và dứt khoát từ chối mọi nỗ lực làm lành.
Trên mạng xã hội, nhiều ý kiến chỉ trích cách xây dựng nhân vật An là phi lý, ích kỷ và thù dai. Việc cô mang sự tổn thương cá nhân để tạo áp lực cho cả gia đình, trong khi hai người anh vẫn liên tục quan tâm từ xa, khiến người xem cảm thấy mệt mỏi và mất cảm tình.
Kịch bản đuối dần, bi kịch hóa quá mức khiến khán giả nản lòng
Không chỉ dừng lại ở vấn đề nhân vật, Cha tôi người ở lại còn bị nhận xét là càng về sau càng dài dòng và thiếu điểm nhấn. Những tình huống mới được đưa vào – như mẹ Việt về nước tìm con, con nuôi hộ bạn, ông bố đến giành quyền nuôi con, cô kỹ sư lạ mặt, họ hàng bên mẹ Nguyên… khiến câu chuyện rối rắm, lan man và mất đi sự tập trung vào mạch chính.
Khán giả liên tục để lại bình luận chê bai trên các nền tảng của VTV:
- “Xem đầu thì ổn, về sau càng ngày càng nhảm nhí.”
- “Nhân vật An quá vô lý, không thể đồng cảm nổi.”
- “Tôi bỏ phim vì dài dòng, nhiều tình tiết thừa thãi không cần thiết.”
- “Xem bản Trung nhẹ nhàng bao nhiêu thì bản Việt càng ngày càng bi kịch hóa, mệt mỏi bấy nhiêu.”
Thậm chí, nhiều người còn cho rằng phim rơi vào “hội chứng phim Việt”: càng về cuối càng đuối, nội dung đầu voi đuôi chuột và kết thúc thiếu cảm xúc.
Khi bản Việt không giữ được tinh thần bản gốc
So với phiên bản Trung Quốc vốn nhẹ nhàng, cảm động và tập trung vào mối quan hệ gia đình, bản Việt bị đánh giá là sa đà vào việc thêm thắt tình huống để kéo dài thời lượng, khiến cảm xúc bị loãng. Cái tình, cái nghĩa giữa ba người trẻ không cùng huyết thống nhưng xem nhau là gia đình – yếu tố cốt lõi của câu chuyện – đã dần bị che khuất bởi hàng loạt drama phụ không cần thiết.
Cha tôi người ở lại từng được kỳ vọng là cú hích mới của phim Việt giờ vàng, nhưng đến thời điểm hiện tại, nó đang dần trở thành ví dụ điển hình cho một tác phẩm khởi đầu đẹp nhưng không giữ được phong độ đến cuối đường. Nếu không có thay đổi đáng kể ở những tập tiếp theo, bộ phim rất có thể sẽ khép lại trong sự tiếc nuối của người xem.