Bộ phim điện ảnh “Mang mẹ đi bỏ” đang gây sốt tại các rạp chiếu phim, không chỉ bởi nhan đề gây sốc mà còn nhờ vào những màn trình diễn lấy nước mắt khán giả. Trong đó, nghệ sĩ Hồng Đào đã có một vai diễn xuất thần, lột tả chân thực hình ảnh người mẹ mắc bệnh Alzheimer.
Diễn xuất của cô không chỉ được giới chuyên môn đánh giá cao mà còn trở thành “linh hồn” của tác phẩm, xóa nhòa những hạt “sạn” trong kịch bản.
Nghệ sĩ Hồng Đào vào vai bà Hạnh, một người phụ nữ mắc căn bệnh Alzheimer quái ác, khi thì nũng nịu như trẻ con, lúc lại gây rối hay thậm chí tự làm đau chính mình. Đây là một thử thách lớn về mặt tâm lý và hình thể, nhưng nghệ sĩ gạo cội đã cho thấy nội lực diễn xuất đỉnh cao của mình. Cô không chỉ “diễn” mà thực sự sống cùng nhân vật, mang đến cảm giác chân thật đến ám ảnh.
Vẻ ngây dại, vô tư của bà Hạnh được Hồng Đào thể hiện một cách tự nhiên, khiến người xem cảm thấy vừa thương vừa xót. Những lúc tỉnh táo hiếm hoi, bà Hạnh chỉ nhớ một điều duy nhất: tình yêu thương dành cho những đứa con. Ánh mắt thẫn thờ, hàng lệ tuôn rơi khi bà Hạnh day dứt vì đứa con trai lớn ở Hàn Quốc đã bao năm xa cách, hay những khoảnh khắc bà Hoan gọi đứa con ở bên cạnh là “chú”, tất cả đều được Hồng Đào lột tả trọn vẹn, chạm đến trái tim khán giả. Khán giả không chỉ thấy bà Hạnh trên màn ảnh mà còn bất giác nhớ đến hình ảnh người bà, người mẹ của mình.
Ngoài biểu cảm gương mặt, sự hy sinh của Hồng Đào còn được thể hiện qua tạo hình nhân vật. Cô chấp nhận xuất hiện với diện mạo khắc khổ, lấm lem, dáng đi khuềnh khoàng và nụ cười ngờ nghệch. Đây là một hình ảnh hoàn toàn mới của nữ nghệ sĩ, thoát khỏi những vai diễn duyên dáng hay sành điệu thường thấy.
Tuấn Trần từng chia sẻ anh và Hồng Đào đã cố gắng xây dựng mối quan hệ như mẹ con từ hậu trường. Chính sự gắn bó ngoài đời này đã giúp họ có sự kết hợp ăn ý, tạo nên những khoảnh khắc đầy cảm xúc trên màn ảnh, khi thì chăm sóc nhau đầy ân cần, lúc lại trách cứ nhau trong nước mắt.
Mặc dù diễn xuất của dàn diễn viên được khen ngợi, kịch bản phim vẫn bị đánh giá là nặng motif tâm lý, cố tình bi kịch hóa các nhân vật để “lấy nước mắt” khán giả. Một số tình tiết cũng bị cho là không logic hoặc chưa thực sự am hiểu về văn hóa Việt Nam. Tuy nhiên, nhờ màn trình diễn đỉnh cao của Hồng Đào và Tuấn Trần, bộ phim vẫn thành công trong việc chạm đến cảm xúc khán giả.
Sau khi chiếu sớm, “Mang mẹ đi bỏ” đã dẫn đầu doanh thu trong ngày tại thị trường rạp Việt, thu về hơn 17,8 tỷ đồng. Thành công phòng vé này chứng minh sức hút của câu chuyện cảm động và màn trình diễn xuất sắc của dàn diễn viên chính, đặc biệt là nghệ sĩ Hồng Đào. Cô đã chứng minh rằng một nghệ sĩ thực lực có thể vượt lên mọi hạn chế của kịch bản, trở thành “linh hồn” của một tác phẩm, và đây là một ví dụ điển hình cho thấy đẳng cấp và kinh nghiệm của một ngôi sao sân khấu chuyên nghiệp.