“Làm giàu với ma 2” ra mắt trong thời điểm điện ảnh Việt đang sôi động với nhiều tác phẩm mới, tuy nhiên bộ phim vẫn khó tạo nên một cú bứt phá mạnh mẽ khi phải cạnh tranh trực tiếp với hiện tượng phòng vé “Mưa đỏ”. Sau thành công trăm tỷ của phần đầu ra mắt năm 2024, đạo diễn Nguyễn Nhật Trung cùng ê-kíp đã lập tức bắt tay vào sản xuất phần tiếp theo, với mong muốn mở ra một thương hiệu phim có thể kéo dài nhiều phần, tương tự như cách Lý Hải xây dựng chuỗi “Lật mặt”.
Tác phẩm lần này vẫn xoay quanh motif quen thuộc: một hồn ma xuất hiện và kéo theo cơ hội làm giàu cho những người còn sống. Tuy nhiên, thay vì khai thác lại câu chuyện cũ, phần hai được xây dựng như một phim độc lập, giữ nguyên dàn diễn viên chính như Hoài Linh, Tuấn Trần, Diệp Bảo Ngọc, đồng thời bổ sung thêm nhiều gương mặt mới, hứa hẹn mang lại trải nghiệm mới mẻ hơn cho khán giả.
Nội dung “Làm giàu với ma 2: Cuộc chiến hột xoàn” mở đầu bằng cái chết bất ngờ của diễn viên Anh Thư (Ngọc Xuân). Không thể siêu thoát vì mong muốn được gặp lại con, linh hồn cô hứa sẽ trao chiếc nhẫn kim cương trị giá 9 tỷ đồng cho bất kỳ ai giúp đưa thi thể mình về quê. Lời hứa ấy lập tức kéo nhóm nhân vật gồm Nháy (Hoài Linh), Minh Gọn (Tuấn Trần), Giang (Võ Tấn Phát) cùng cặp đôi Tiền (Diệp Bảo Ngọc) và Đáng (La Thành) vào một hành trình vừa tham lam, vừa đầy cạm bẫy. Những con người vốn cùng chung mục tiêu lại sớm biến thành đối thủ, tìm cách loại trừ lẫn nhau để chiếm đoạt phần thưởng. Hành trình này không chỉ tạo nên chuỗi tình huống dở khóc dở cười mà còn hé lộ nhiều góc khuất trong mối quan hệ giữa các nhân vật, đặc biệt là mối dây cha con kỳ lạ giữa ông Nháy và Minh Gọn. Nếu như Minh Gọn là một chàng trai chậm phát triển, ngây thơ và luôn khát khao tình cảm gia đình, thì ông Nháy lại là kẻ tham lam, nhiều lúc lợi dụng tình thương của con để trục lợi. Chính chuyến đi đầy biến cố này đã đẩy mối quan hệ ấy đến giới hạn, buộc cả hai đối diện và dần thấu hiểu nhau.
Bộ phim được xây dựng theo dạng “road movie” với chuỗi tình huống liên tục đan xen giữa yếu tố hài và kịch tính. So với phần một, phần hai cho thấy sự cải thiện rõ rệt trong cách gieo cài mảng miếng, khi những chi tiết hài được đặt đúng thời điểm, không tạo cảm giác gượng ép. Dàn diễn viên có duyên hài như Hoài Linh hay Võ Tấn Phát được trao nhiều đất diễn, tạo nên những màn tung hứng ăn ý, duy trì không khí giải trí xuyên suốt. Biên kịch cũng cho thấy sự đầu tư ở khâu xây dựng nhân vật, khi mỗi người đều có động cơ và quá khứ rõ ràng, từ đó tạo nên sự hợp lý cho các tình tiết. Nhân vật Tiền vốn đã được giới thiệu là kẻ toan tính, từng móc túi và lợi dụng thân xác để trục lợi, nên việc cô phản bội chồng để giành lấy chiếc nhẫn trở nên thuyết phục. Tương tự, sự lật mặt của ông Nháy cũng được gắn kết chặt chẽ với tính cách vốn có.
Tuy vậy, sự hợp lý ấy không được duy trì xuyên suốt, khi phim vẫn tồn tại nhiều điểm gượng gạo. Một số nhân vật thiếu logic trong tâm lý, như Giang – kẻ được xây dựng là biến thái, ám ảnh Anh Thư đến mức ưa thích xác chết hơn cả kim cương, nhưng lại hoảng sợ khi chứng kiến linh hồn cô hiện lên trong máy ảnh, gần như không có sự tương tác nào đáng kể về sau. Một số chi tiết quan trọng lại bị bỏ ngỏ, chẳng hạn lý do vì sao Đáng có đoạn video ngoại tình của vợ, hay nguồn gốc của chiếc máy ảnh có khả năng nhìn thấy hồn ma. Những lỗ hổng này khiến mạch phim thiếu sự liền lạc.
Ngoài ra, cách thể hiện cảm xúc cũng chưa thực sự tinh tế. Phim thường đẩy nhân vật tiến triển tâm lý thông qua lời thoại, thiếu những cảnh quay mang tính gợi mở. Tiêu biểu là sự thay đổi thái độ của ông Nháy với Minh Gọn, từ kẻ lợi dụng đến người cha biết yêu thương, nhưng diễn tiến diễn ra quá vội vàng, không đủ thời lượng để khán giả cảm nhận chiều sâu. Phần mở đầu cũng bị đánh giá là rối rắm, khi ê-kíp cùng lúc giới thiệu ba tuyến nhân vật, khiến nhịp phim gấp gáp, khó theo dõi. Cao trào ở cuối tác phẩm cũng bị đẩy lên mức thái quá, chuyển hướng sang giật gân nhiều hơn là một phim hài – tâm lý, tạo cảm giác mệt mỏi.
\Về diễn xuất, Hoài Linh khi được giao vai sở trường đã phát huy thế mạnh nhấn nhá lời thoại, tạo nét duyên đặc trưng. Song đôi lúc anh vẫn mang hơi hướng sân khấu tiểu phẩm, cường điệu trong biểu cảm, đặc biệt ở những cảnh cảm xúc. Tuấn Trần là gương mặt trẻ thử sức với dạng vai khác hẳn trước đây, hóa thân thành chàng trai ngốc nghếch, lóng ngóng. Anh thể hiện được nét ngây thơ qua ánh mắt và cử chỉ, gợi cảm giác như một đứa trẻ bị bỏ rơi. Dù vẫn còn đôi chút hạn chế, nhưng những khoảnh khắc nội tâm của Tuấn Trần đủ để tạo dấu ấn.
“Làm giàu với ma 2” là một bước tiến so với phần trước khi khắc phục được sự gượng gạo ở mảng hài và tạo dựng nhân vật hợp lý hơn. Tuy nhiên, tác phẩm vẫn còn tồn tại sự vụng về trong xử lý tình huống, cùng một số chi tiết thiếu logic, khiến trải nghiệm chưa trọn vẹn. Trong bối cảnh phải cạnh tranh với “Mưa đỏ” – bộ phim đang gây sốt phòng vé, hành trình của “Làm giàu với ma 2” rõ ràng không hề dễ dàng, dù nỗ lực của ê-kíp và màn trở lại của Hoài Linh vẫn mang lại điểm sáng nhất định cho khán giả yêu thích dòng phim hài – tâm lý.