Trò lừa gạt của Lưu Diệc Phi, Triệu Lệ Dĩnh và sự thất vọng mang tên chuyên nghiệp trong giới giải trí Hoa ngữ
Trong thế giới giải trí Hoa ngữ đầy hào nhoáng, sự chuyên nghiệp từ lâu đã trở thành một chiêu bài quen thuộc để các ngôi sao xây dựng hình tượng cá nhân. Tuy nhiên, đằng sau ánh đèn sân khấu và những phát ngôn trau chuốt là một thực tế khiến khán giả nhiều lần “ngã ngửa”: sự gian dối tinh vi nhưng không kém phần trắng trợn của nhiều diễn viên nổi tiếng. Từ Lưu Diệc Phi, Triệu Lệ Dĩnh đến Angelababy, Viên Băng Nghiên hay Nhậm Gia Luân – danh sách những cái tên từng vướng vào loạt “lùm xùm diễn dối” ngày càng dài, phơi bày một thực trạng đáng buồn về chuẩn mực diễn xuất trong ngành công nghiệp điện ảnh lớn nhất châu Á.
“Tôi là đao mã đán cuối cùng của màn ảnh” – Lưu Diệc Phi từng tự tin khẳng định như vậy khi nói về khả năng tự thực hiện cảnh hành động mà không cần diễn viên đóng thế. Tuy nhiên, phát ngôn này sau đó trở thành trò cười khi hậu trường bộ phim Thần Điêu Đại Hiệp 2006 bị phanh phui. Trong vai Tiểu Long Nữ – một nhân vật mang vẻ đẹp thanh thuần và nội tâm sâu sắc, Lưu Diệc Phi bị bắt gặp dùng thuốc nhỏ mắt để hỗ trợ quay cảnh khóc. Hình ảnh “tiên nữ giáng trần” năm nào nhanh chóng trở thành biểu tượng của sự gian lận, khiến công chúng chỉ trích rằng cô không xứng đáng với danh xưng “thần tiên tỷ tỷ” được truyền thông ưu ái suốt bao năm. Dù sau này Lưu Diệc Phi có nhiều lần cố gắng lấy lại phong độ qua các dự án lớn, vết nhơ về việc “khóc bằng thuốc” vẫn là một đòn đánh mạnh vào hình ảnh diễn viên thực lực mà cô theo đuổi.
Trường hợp của Viên Băng Nghiên cũng tương tự. Trong hậu trường phim Lưu Ly, nữ diễn viên lén dùng thuốc nhỏ mắt trước mỗi cảnh khóc dù trước đó từng được ca ngợi là diễn viên có khả năng biểu cảm xúc động. Khán giả không khỏi thất vọng khi phát hiện rằng tất cả những giọt nước mắt mà họ từng xúc động hóa ra chỉ là sản phẩm của hóa chất. “Thuốc nhỏ mắt” – biệt danh mỉa mai này đã gắn liền với cô, khiến danh tiếng sụt giảm nghiêm trọng trong mắt người hâm mộ.
Không chỉ dừng lại ở những cảnh cảm xúc, sự lười biếng và giả tạo còn lan rộng đến những tình tiết tưởng chừng đơn giản như… cảnh ăn. Angelababy – người đẹp nhận thù lao hơn 80 triệu NDT cho một bộ phim – từng bị khán giả phát hiện chỉ giả vờ cắn miếng đùi gà trong Vân Trung Ca. Diễn xuất trợn mắt cùng lối diễn thiếu chân thực của cô vốn đã gây nhiều tranh cãi, lại càng trở nên đáng chỉ trích khi cô không thèm ăn thật trong cảnh quay yêu cầu sự tự nhiên. Trái ngược với Angelababy, Triệu Lệ Dĩnh dù cũng bị nghi ngờ “diễn giả” khi ăn nhưng lại ít bị phê phán hơn bởi biểu cảm chân thực và cách thể hiện tự nhiên hơn trên màn ảnh. Tuy nhiên, việc cô sử dụng nhiều diễn viên đóng thế trong các cảnh quay hành động từng bị báo chí phanh phui, khiến hình tượng chăm chỉ, hy sinh vì nghệ thuật mà cô xây dựng trong nhiều năm bị tổn hại nặng nề.
Không thể không nhắc đến sự vụ của Chu Tử Hinh trong phim Trần Thiên Thiên Trong Lời Đồn. Trong một cảnh quay có lời thoại rõ ràng là “Huyền Hỏa Thành mang đá đen chế thành thuốc nổ”, cô lại lười đến mức “chỉ đọc ‘1, 2, 3, 4, 5’ thay cho lời thoại thật vì cho rằng sẽ được lồng tiếng sau”. Khi phim lên sóng, khán giả nhanh chóng phát hiện sự giả dối này và đồng loạt lên tiếng chỉ trích: “Ngôi sao nhận mức lương khủng, đóng một vai phụ bằng người bình thường đi làm cả năm nhưng lại không chịu học thuộc lời thoại”, “Loại diễn viên lười như thế này cần phải tẩy chay”, hay thậm chí gọi cô là “ung nhọt của giới giải trí”.
Trong khi các nữ diễn viên bị bắt lỗi về cảm xúc và lời thoại, thì nhiều nam diễn viên lại vướng vào tranh cãi khi lạm dụng các công cụ hỗ trợ để giả tạo vẻ ngoài. Nhậm Gia Luân trong phim Ngự Giao Ký từng bị phát hiện sử dụng áo tạo cơ bắp giả để vào vai người cá – một hình tượng vốn yêu cầu vóc dáng hoàn hảo. Phạm Thế Kỹ trong Thanh Thanh Tử Khâm cũng mắc lỗi tương tự khi lộ lớp cơ bụng bằng cao su do hóa trang kém, khiến người xem không khỏi bật cười vì sự thiếu đầu tư nghiêm túc. Cả hai đều bị đánh giá là “không chịu tập luyện, không tôn trọng vai diễn”, khiến hình ảnh nam thần trên màn ảnh trở nên kém thuyết phục.
Những vụ việc kể trên không chỉ là những lần “vạch trần” sự thật sau hậu trường mà còn là hồi chuông cảnh tỉnh về chất lượng diễn xuất trong giới giải trí hiện nay. Khi nhan sắc, danh tiếng và chiến lược truyền thông có thể lấn át cả thực lực, thì khán giả – những người bỏ tiền và thời gian để theo dõi từng bộ phim – chính là những người bị tổn thương nhiều nhất. Sự tha thứ của công chúng không phải là vô hạn, và danh xưng “ngôi sao” không thể mãi mãi được duy trì chỉ bằng vẻ ngoài cùng những chiêu trò giả dối.
Giới giải trí Hoa ngữ đang đứng trước yêu cầu phải thay đổi – không chỉ trong cách làm phim mà còn ở sự nghiêm túc từ phía các diễn viên. Bởi lẽ, khán giả ngày nay không còn dễ bị mê hoặc bởi hào quang bên ngoài mà ngày càng tỉnh táo và đòi hỏi giá trị thực chất. Trò lừa gạt của Lưu Diệc Phi, Triệu Lệ Dĩnh hay bất kỳ ai khác, sớm muộn cũng sẽ bị lật tẩy – và cái giá phải trả cho sự giả tạo ấy, đôi khi là cả một sự nghiệp.