Có thể nói, vai diễn giám đốc Đăng trong “Gió ngang khoảng trời xanh” đã đưa Doãn Quốc Đam vào tâm bão tranh cãi. Từ chỗ được khán giả ưu ái gọi là “tắc kè hoa màn ảnh Việt” nhờ khả năng biến hóa qua nhiều dạng vai, anh lại trở thành nhân vật bị soi xét nhiều nhất trong loạt phim mới.
Sau 5 tập phát sóng, những lời chê bai xuất hiện dày đặc trên mạng xã hội. Không ít người cho rằng ngoại hình, phong thái của Doãn Quốc Đam không mang đến cảm giác một giám đốc thành đạt, mà giống… nhân viên hơn. Cách ăn mặc xuề xòa, gương mặt chân chất, diễn xuất mộc mạc khiến vai diễn bị nhận xét là thiếu sức hút, thiếu thuyết phục. Đặc biệt, các phân cảnh tình cảm giữa Đăng và vợ (Phương Oanh) bị cho là gượng gạo, thiếu sự ăn ý của một cặp đôi lâu năm. Có khán giả thẳng thắn thừa nhận mỗi khi Doãn Quốc Đam xuất hiện, họ cảm thấy “khó chịu” và muốn lướt qua cảnh quay.
Tuy nhiên, ở chiều ngược lại, không ít ý kiến cho rằng chính định kiến của khán giả mới là rào cản. Hình ảnh “tổng tài” trong phim Việt lâu nay thường gắn liền với vẻ ngoài điển trai, lịch lãm, khí chất lạnh lùng, sang trọng. Nhưng thực tế ngoài đời, không phải vị giám đốc nào cũng mang khuôn mẫu đó. Có những người tài năng chuyên môn nhưng vụng về trong giao tiếp, thậm chí thiếu sự chỉn chu về ngoại hình. Nhân vật Đăng mà Doãn Quốc Đam xây dựng nằm trong mẫu số ấy: một người đàn ông giỏi nghề nhưng vụng về, nóng nảy, thiếu sự khéo léo, để rồi phải dựa vào sự tinh tế, tháo vát của vợ.
Doãn Quốc Đam cũng bày tỏ quan điểm rõ ràng: “Mình sẽ không làm những nhân vật bản sao của ai cả bởi như thế là copy không lao động… Mình không xây dựng nhân vật mà nhiều người nghĩ là tổng tài, mà mình làm nhân vật để khi xem người Việt Nam sẽ cảm thấy ồ hình như có thấp thoáng con người nào đó với tính cách như vậy, chúng ta đã gặp trong xã hội hiện tại ở Việt Nam”. Lời chia sẻ cho thấy anh chủ động đi ngược lại kỳ vọng “soái ca màn ảnh”, thay vào đó chọn cách khắc họa một hình tượng đời thường, dễ bắt gặp hơn trong xã hội.
Đây không phải lần đầu tiên Doãn Quốc Đam đối diện với sự tranh cãi. Trước đây, anh từng bị bàn tán khi hóa thân thành những vai diễn gai góc, khắc khổ, đôi khi thô ráp. Nhưng cũng chính từ những vai đó, khán giả mới nhớ đến anh với danh xưng “tắc kè hoa”, bởi không vai diễn nào là bản sao của vai diễn trước. Từ Người phán xử, Quỳnh búp bê đến Phố trong làng hay Gia đình mình vui bất thình lình, mỗi nhân vật của Doãn Quốc Đam đều mang một cá tính, một mảnh đời khác biệt.
Ở “Gió ngang khoảng trời xanh”, khán giả có thể chưa quen với hình ảnh một giám đốc không bóng bẩy, nhưng sự lựa chọn này lại cho thấy tinh thần dám thử nghiệm của nam diễn viên. Anh thẳng thắn: “Chính vì vậy nếu nó có tệ thì ít nhất mình thấy việc phép thử của mình là sai và sẽ lấy đó để rút kinh nghiệm cho những dự án khác”. Đó là cách một nghệ sĩ trưởng thành: không ngại thất bại, miễn sao được làm điều mình tin tưởng.
Có lẽ, tranh cãi quanh vai giám đốc Đăng không nằm ở chỗ Doãn Quốc Đam diễn dở, mà nằm ở việc anh đã phá vỡ hình mẫu giám đốc quen thuộc mà khán giả mong đợi. Và trong nghệ thuật, đôi khi “bị chê” lại là dấu hiệu cho thấy nghệ sĩ đang đi một con đường khác, khó khăn hơn, nhưng có khả năng tạo nên bản sắc riêng.