Năm 2025 chứng kiến sự xuất hiện đầy bất ngờ của một hiện tượng mới trong nhạc Việt: Nguyễn Hùng. Chỉ với hai bản nhạc phim, nam ca sĩ trẻ đã nhanh chóng trở thành cái tên nổi bật, thu hút sự chú ý không chỉ từ khán giả yêu indie mà còn vươn tới công chúng đại chúng. Trường hợp “một bước thành sao” này gợi nhớ đến những cú bứt phá trước đó như Nguyễn Trọng Tài với Hongkong1 hay Thịnh Suy với Một đêm say. Tuy nhiên, điểm khác biệt nằm ở chỗ âm nhạc của Nguyễn Hùng không chỉ lan truyền trong một nhóm đối tượng giới trẻ mà thực sự tạo được sự đồng cảm với nhiều tầng lớp khán giả.

Nguyễn Hùng khởi đầu sự nghiệp trong ban nhạc Maydays, một nhóm indie rock/alternative thành lập tại Đà Nẵng năm 2024. Ca khúc Phép màu – single đầu tay kiêm OST cho phim ngắn Đàn cá gỗ – đã trở thành bước ngoặt. Bài hát mang màu sắc rock ballad quen thuộc với người yêu indie nhưng lại có đủ sự mộc mạc và dễ nghe để chạm đến công chúng rộng rãi. Trong khi thị trường tràn ngập những bản phối âm thanh trau chuốt và hình ảnh đầu tư kỹ lưỡng, Phép màu lại nổi bật nhờ sự chân thành, nhẹ nhàng và gần gũi.
Điểm mạnh lớn nhất của Nguyễn Hùng nằm ở khả năng viết ca từ. Anh tìm được lối đi riêng giữa hai thái cực: không quá bóng bẩy, công thức như nhạc mainstream, nhưng cũng không quá thô ráp, gai góc như nhiều sáng tác indie. Ca từ vừa giản dị vừa giàu chất thơ, như trong những câu: “Ngày em đến áng mây xanh thêm/Ngày em đi nắng vương cuối thềm/Thiếu em tôi sợ bơ vơ vắng em như tàn cơn mơ”, hay “Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau/Một người khẽ cười người kia cũng dịu nỗi đau”. Kết hợp cùng giọng hát nam tính nhưng dịu dàng, Nguyễn Hùng mang đến một “gia vị lạ” cho thị trường nhạc Việt – nơi vốn đang chịu sự áp đảo của rap/hiphop và giọng ca pop cao, mỏng.

Thành công của Phép màu còn được nhân đôi nhờ phần MV lấy từ các cảnh quay trong phim ngắn Đàn cá gỗ. Những thước phim điện ảnh, diễn xuất tự nhiên và câu chuyện hạnh phúc trong đó ăn khớp hoàn hảo với ca từ, khiến người xem dễ dàng đồng cảm. Nhiều khán giả thậm chí rơi nước mắt khi nghe nhạc gắn liền với hình ảnh, và chính hiệu ứng đó đã giúp bộ phim có cơ hội được ra rạp sau khi OST bùng nổ.
Điều khiến Nguyễn Hùng khác biệt so với nhiều “hiện tượng mạng” khác là anh không dừng lại ở một bản hit duy nhất. Chưa đầy 6 tháng sau Phép màu, anh tiếp tục khẳng định mình với Còn gì đẹp hơn, OST của một bộ phim điện ảnh được mong đợi. Lần này, Nguyễn Hùng xuất hiện với tư cách nghệ sĩ độc lập, không còn dưới tên Maydays, và lựa chọn một bản ballad dễ nghe hơn thay vì rock/alternative. Dù vậy, chất riêng trong ca từ và giọng hát vẫn được giữ nguyên.
Còn gì đẹp hơn * không chỉ là một bài hát tình ca mà còn mang tính chất như một lá thư của người lính gửi mẹ và người yêu, đầy chân thành và xúc động. Những câu hát như “Hết kháng chiến nếu con còn chưa về/Mẹ ơi vui lên, mẹ có đứa con anh hùng/Đem thanh xuân gieo tự do cho đất nước/Với con thế thôi, còn gì đẹp hơn” cho thấy Nguyễn Hùng không ngần ngại đề cập đến mất mát, chia ly, nhưng vẫn giữ được tinh thần lạc quan, hào hùng. Cũng như Phép màu, ca khúc này nhanh chóng lấy đi nước mắt của người nghe và có sức sống riêng biệt ngoài khuôn khổ phim.

Tới thời điểm này, Nguyễn Hùng đã thoát khỏi “cái bẫy one-hit wonder” – tình trạng mà nhiều nghệ sĩ trẻ từng mắc phải khi không thể tái lập thành công đầu tiên. Với hai bản nhạc phim đều thành hit, Nguyễn Hùng khẳng định anh không chỉ là hiện tượng thoáng qua mà có tiềm năng trở thành gương mặt bền vững của nhạc Việt.
Điều đáng chú ý là thành công của anh đến từ việc giữ vững “cái chất” cá nhân: ca từ vừa giản dị vừa thi vị, giọng hát nam tính dễ nhận diện, cùng với cách thể hiện mộc mạc không chạy theo xu hướng. Chính những yếu tố này giúp Nguyễn Hùng tạo dựng được nhóm khán giả trung thành và có khả năng mở rộng phạm vi ảnh hưởng trong tương lai.
Sự nổi lên của Nguyễn Hùng cũng là một tín hiệu tích cực cho làng nhạc Việt, đặc biệt với các nghệ sĩ indie vốn thường bị giới hạn trong phạm vi nhỏ hẹp. Câu chuyện của anh cho thấy công chúng luôn sẵn sàng đón nhận những cá tính âm nhạc mới mẻ, chân thật, và rằng những “phép màu” trong âm nhạc vẫn có thể xuất hiện khi nghệ sĩ thực sự chạm đến cảm xúc người nghe. Nguyễn Hùng vì thế không chỉ là một hiện tượng của năm 2025 mà còn có thể trở thành gương mặt đáng trông đợi trong hành trình dài phía trước của nhạc Việt.
