Trong showbiz Việt – nơi đầy rẫy những thị phi và câu chuyện tình cảm lắm gian truân, câu chuyện về Ưng Hoàng Phúc và con riêng của vợ lại là một lát cắt hiếm hoi mang màu sắc đẹp đẽ, nhân văn, khiến người ta tin rằng tình yêu thương thật sự không cần điều kiện máu mủ.
Tình cha con không nhất thiết phải bắt đầu từ huyết thống, mà có thể lớn dần từ sự chân thành, thấu hiểu và đồng hành không điều kiện.
“Tình cảm bố và con trai không chỉ đơn thuần là sự cưu mang mà còn là hành trình của sự thấu hiểu, đồng cảm và hy sinh, chỉ cần chân thành đã đủ để gọi nhau 2 tiếng thiêng liêng!” – đó là lời chia sẻ xúc động của Ưng Hoàng Phúc khi nhắc đến con trai riêng của vợ, một câu nói chạm đến trái tim hàng ngàn khán giả. Bên cạnh sự nghiệp ca hát từng lẫy lừng một thời, Ưng Hoàng Phúc giờ đây khiến người hâm mộ kính trọng hơn bởi vai trò người cha – không phải theo nghĩa thông thường, mà là một “người cha tự nguyện”.
Khi quen biết Kim Cương – cựu người mẫu từng có một đời chồng và đang nuôi con nhỏ, Ưng Hoàng Phúc không hề lưỡng lự trước hoàn cảnh đó. Thay vì né tránh, anh chủ động bước vào cuộc đời hai mẹ con, mang theo mong muốn trở thành điểm tựa, trở thành người đàn ông đủ bao dung và trách nhiệm. Từ khi bé Hưng Phát mới chỉ 4 tuổi, nam ca sĩ đã bắt đầu học cách làm cha. Không phải là cha đẻ, nhưng anh chăm sóc, yêu thương như một người cha ruột. “Tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Với tình cảm của mình, tôi tin rằng bản thân có thể chia sẻ, quan tâm và chăm sóc cho bé”, anh từng nói về quyết định gắn bó trọn vẹn với Kim Cương và con trai cô.
Thời gian đầu không dễ dàng. Cậu bé rụt rè, còn Ưng Hoàng Phúc thì loay hoay trong vai trò mới. Nhưng rồi bằng sự kiên trì và chân thành, anh dần chiếm được lòng tin từ đứa trẻ vốn không cùng huyết thống. Không có công thức hay bí quyết nào, chỉ đơn giản là sự yêu thương thật lòng, là từng ngày hỏi han, trò chuyện, tạo dựng kết nối bằng chính trái tim người cha.
Nhiều năm sau, chính cậu bé ngày ấy – nay đã trở thành chàng trai trưởng thành – là người luôn chọn bố Phúc để tâm sự, hỏi han chuyện học hành và cả những điều tế nhị trong tuổi mới lớn. Điều đó cho thấy tình cảm giữa hai người không còn là sự cố gắng gượng ép, mà là một mối liên kết thật sự. Will – tên thật của con trai riêng Kim Cương – luôn coi Ưng Hoàng Phúc là “bố”, như một lẽ tự nhiên. Còn anh, chưa bao giờ xưng danh “cha dượng”, mà luôn nhận Will là con trai như hai đứa con ruột sau này.
Trong tổ ấm có ba người con – một con riêng và hai con chung – Ưng Hoàng Phúc luôn giữ nguyên tắc công bằng tuyệt đối. Anh từng thẳng thắn: “Tôi không phân biệt con chung hay con riêng. Với con nhỏ, tôi không dùng roi vọt, la mắng. Nếu cha mẹ làm vậy chỉ để lại ấn tượng không tốt cho trẻ về cách hành xử của người lớn.” Với phương pháp dạy con bằng tình thương và lý trí, anh và vợ đã xây dựng được một gia đình êm ấm, nơi mỗi đứa trẻ đều cảm thấy được yêu thương như nhau.
Khoảnh khắc đầy xúc động diễn ra khi Will tròn 18 tuổi – thời điểm cậu được bố mẹ tiễn sang Mỹ du học. Trong ngày chia tay, Kim Cương nghẹn ngào viết: “Còn vài ngày nữa là con đi qua trời Mỹ du học, nhìn lại hành trình 17 năm bên nhau biết nói bao nhiêu kỷ niệm cho hết đây Will của mẹ.” Một lời nhắn đơn sơ nhưng chất chứa cả tuổi thơ, cả bao năm nuôi dạy và những đổi thay trong đời sống một người mẹ đơn thân, rồi trở thành người mẹ hạnh phúc bên người đàn ông biết yêu thương cả phần quá khứ của mình.
Về phía Ưng Hoàng Phúc, anh không giấu được xúc động: “Tôi nuôi con từ năm 4 tuổi, tới nay hơn 13 năm, giờ con cao hơn bố rồi.” Một hành trình dài, không phải chỉ tính bằng năm tháng, mà bằng từng sự hy sinh lặng lẽ. Có lẽ, với anh, thấy con trưởng thành, có định hướng tương lai rõ ràng, chính là món quà xứng đáng nhất sau bao năm gắn bó.
Giữa những câu chuyện ly hôn, cãi vã và scandal đầy rẫy trong giới giải trí, hình ảnh một người cha âm thầm chăm lo cho đứa con không phải của mình – và coi đó là điều bình thường – thực sự đáng trân trọng. Hơn cả tình yêu, đó là trách nhiệm, là sự tử tế mà người nghệ sĩ này đã gieo vào lòng khán giả.
Không cần tạo ồn ào hay kể công, Ưng Hoàng Phúc dùng chính cuộc sống của mình để kể một câu chuyện đẹp về tình thân không điều kiện. Và bằng cách đó, anh viết nên một định nghĩa mới về chữ “gia đình” – nơi có đủ yêu thương, chấp nhận và sẻ chia, bất kể xuất phát điểm ra sao.